Vợ cảm cả tuần, chồng tranh thủ về sớm ngó vợ thì bủn rủn khi nghe: Em ốm chiều được mỗi anh còn chồng em bỏ x

Sky Nguyen nguồn bình luận 999
A- A A+
Tôi giận điên lên khi biết mình bị phản bội, sự trơ trẽn của cô giả vờ bị cảm mạo khiến tôi muốn xông vào đập cho 2 kẻ đó một trận.
Vợ cảm cả tuần, chồng tranh thủ về sớm ngó vợ thì bủn rủn khi nghe: Em ốm chiều được mỗi anh còn chồng em bỏ x
Ảnh minh họa

Ngày đưa vợ về ra mắt, mẹ tôi đã nhìn cô ấy mà bảo thẳng rằng:

Con có dám chắc con sẽ giữ được vợ không?

Tôi khi ấy đã thẳng thừng mà công nhận với mẹ rằng:

Con tự tin vào con mắt nhìn phụ nữ của mình. Con tin chắc chắn rằng con sẽ hạnh phúc với sự lựa chọn ấy. Con chỉ cần mẹ đồng ý đám cưới này mà thôi, còn những việc khác mẹ không cần phải quản đâu.

Nói câu đó là tôi đã tự mặc định rằng chuyện sướng khổ sau này một mình tôi sẽ chấp nhận hết. Chẳng những thế cuộc hôn nhân này tôi còn vô cùng hy vọng, tôi hy vọng, tin tưởng rằng cuộc hôn nhân của mình nhất định sẽ hạnh phúc.

Có mấy ai có phúc cưới được một người vợ giỏi giang, xinh đẹp như vợ tôi đâu. Mà nhất là khi bản thân tôi lại cảm thấy tất cả những gì mình đang có trong tay không được xứng đáng với người vợ của mình. Ừ thì vợ tôi như thế, đáng lý ra phải xứng đáng với một người đàn ông khác hơn tôi nhiều lần. Chính vì thế tôi quyết định bằng mọi giá phải mang đến được hạnh phúc cho vợ của mình.

.............

Cho anh mượn điện thoại 1 tí, điện thoại của anh hết tiền mất rồi, anh quên chưa nạp.

Tôi miệng nói thì tay cũng cầm điện thoại của vợ lên định ấn số gọi thì phát hiện ra:

Ơ, em cài mật khẩu à. mật khẩu là gì thế?

Anh hay thật đấy, sao lại đụng vào quyền riêng tư của em. Điện thoại anh hết tiền thì anh tự đi mà nạp vào gọi ấy.

Tôi hơi choáng trước lời vợ nói. Giữa vợ chồng với nhau mà còn phải suy tính chuyện riêng tư của ai hay sao? Tôi tưởng rằng vợ chồng thì không nên giấu giếm nhau điều gì chứ? Chuyện này xảy ra khiến cho tôi không khỏi băn khoăn. Nếu như không có gì giấu diếm thì tại sao vợ lại không cho tôi động vào điện thoại của cô ấy chứ. Mà dạo gần đây, cô ấy cứ lảng tránh chuyện chăn gối với tôi mà nói rằng mình mệt.

Ảnh minh họa - Nguồn Internet

Còn chưa kịp tìm hiểu rõ ngọn ngành mọi chuyện thì vợ tôi đổ bệnh. Cô ấy bị cảm mạo, chắc là nặng lắm nên phải nằm mãi ở nhà dưỡng bệnh, cũng đã một tuần nay rồi. Bình thường tôi tưởng cảm mạo phải nhanh hết lắm, vậy mà vợ tôi mãi không khỏi. Rồi tôi lại nghĩ có khi do vợ tôi không được chăm sóc chu đáo nên lâu khỏi cũng phải. Thì cũng đã 1 tuần nay rồi, tôi bận túi bụi với công việc, có quan tâm được gì đến vợ tôi đâu.

Trưa nay tranh thủ không phải họp hành, tôi đảo qua nhà, mua cho vợ mấy món cô ấy thích. Định gọi cho vợ nhưng tôi nghĩ để cô ấy nghỉ ngơi thì hơn. Vậy mà chẳng ngờ vừa dắt xe vào đến cổng, chưa kịp đặt chân đến cửa phòng đã nghe tiếng vợ tôi léo nhéo:

Em ốm chiều được mỗi anh còn chồng em bỏ xó đấy! Mà anh cũng khôn lắm, đi taxi đến đây, còn xách cả giày vào trong phòng để không ai nghi ngờ nữa.

Nhưng em sắp hết ốm rồi, chúng mình lại chẳng được thoải mái nữa.

Anh yên tâm, thằng chồng em nó không biết gì đâu. Mà kể cả có biết nó cũng chẳng dám bỏ em đâu.

Tôi giận điên lên khi biết mình bị phản bội, sự trơ trẽn của cô giả vờ bị cảm mạo khiến tôi không chịu nổi. Tôi xông vào đập cho 2 kẻ đó một trận.

Khốn nạn, thằng này thà lấy đĩ về làm vợ chứ không có chuyện lấy vợ về làm đĩ nhé. Tôi không nghĩ cô lại là kẻ lăng loàn như thế.

Anh à.... anh bình tĩnh lại đã.

Nếu cô là tôi cô có bình tĩnh nổi không, còn mày nữa. Loại đàn ông đi rúc váy vợ người khác không biết nhục à, từ nay thấy mày ở đâu tôi sẽ xử ở đó.

Gã bồ tái mặt xin tha:

Biến khỏi nhà tao ngay, cả cô nữa. Cút

Mặc kệ vợ van xin tôi vẫn ném đồ áo ra khỏi nhà, nghĩ đến tôi lại muốn nhổ nước bọt vì thấy bẩn thỉu. Cô ta khóc lóc van xin, chẳng muốn nghe nên tôi rời khỏi nhà, chán nản, mệt mỏi. Cuộc hôn nhân mình hy vọng bao nhiêu giờ lại thất vọng bấy nhiêu. Giờ thì ly hôn, danh dự, sĩ diện, tình yêu, nỗi uất hận này tôi phải làm thế nào đây. Xin cho tôi 1 lời khuyên.

Nguồn Tin:
Video và Bài nổi bật