Bất ngờ bị chồng phát hiện bí mật giấu kín chục năm, phản ứng lạ của anh làm tôi sốc nặng

Baoanh Nguyen nguồn bình luận 999
A- A A+
Vừa tốt nghiệp đại học ra trường thì tôi gặp gã. Vẻ điển trai phong lưu từng trải của anh ta khiến tim tôi hoàn toàn bị đốn gục để rồi chẳng ngần ngừ trao đời con gái. Đau đớn thay đến khi biết tin tôi có bầu, gã lạnh lùng tuyên bố:
Bất ngờ bị chồng phát hiện bí mật giấu kín chục năm, phản ứng lạ của anh làm tôi sốc nặng
Ảnh minh họa

Xem Video: Đứa bé bị những "đứa trẻ" chối bỏ

//

"Bỏ cái thai đó đi, anh đối với em chỉ là vui chơi qua đường không có dự tính lâu dài"

Mộng đẹp đầu đời tan vỡ, tôi suy sụp mất hết niềm tin vào cuộc sống. Cái thai trong bụng mỗi ngày mỗi lớn. Không dưới 1 lần tôi quyết tâm phá bỏ để quên đi quá khứ. Nhưng lần nào bước tới cổng bệnh viện, nghe tiếng mấy đứa trẻ khóc, lòng tôi lại chùng xuống. Và rồi cuối cùng tôi quyết định giữ con lại.

Lúc tôi sinh xong, chị gái thương quá mới bảo:

"Em đẻ đứa nhỏ cho vợ chồng anh chị nuôi. Cứ xem như nó là là con của anh chị. Em còn trẻ, còn cả tương lại phía trước nên không thể giữ nó bên mình được".

Vậy là tôi nhờ chị gái chăm con để trở lại thành phố làm việc. Thi thoảng rảnh rỗi có thời gian tôi mới về thăm con và gọi chính con mình là cháu. Chuyện này ngoài người thân trong gia đình biết còn hầu hết người ngoài không ai biết được.

Thời gian trôi đi, vết thương lòng của tôi cũng dần nguôi ngoai. Tới khi gặp Hải, sự dịu dàng ấm áp của anh làm lòng tôi ấm áp trở lại. Sau một thời gian tìm hiểu, tôi chính thức nhận lời làm đám cưới với anh.

Chồng tôi là người đàn ông thành đạt, kiếm tiền giỏi nhưng vẫn luôn có trách nhiệm với gia đình, vợ con. Cũng vì sợ tuột mất một người chồng hoàn hảo mà chuyện quá khứ của mình tôi hoàn toàn giấu kín để toàn tâm toàn ý chăm lo vun vén cuộc sống bên chồng. Nhất là từ khi sinh con cho anh, cuộc sống của tôi càng thêm ấm cúng. Con trai dưới quê, được các bác chăm sóc tốt nên tôi cũng yên tâm.

Đến thứ 7 tuần trước, em gái chồng tôi đám cưới. Tôi là dâu cả phải về lo công việc từ mấy ngày trước. Song đúng đến ngày hôn lễ của em chồng diễn ra thì chị gái tôi hốt hoảng gọi điện lên.

"Em ơi, thằng cu Bin nó bị ngã mấy vòng cầu thang mất nhiều máu lắm. Giờ vẫn đang cấp cứu, bệnh viện không còn nhóm máu Rh-. Cả nhà mình từ bố mẹ tới họ hàng đều tới cho máu nhưng không ai hợp. Tình hình căng lắm, em về ngay xem có cùng nhóm máu với con không để truyền cho nó".

Nghe tin con như thế, tôi rụng rời chân tay. Nhưng giờ đưa dâu sắp tới, công việc bộn bề nếu tôi bỏ về với con sợ gia đình nhà anh nghĩ tôi trốn tránh việc rồi dị nghị này kia. Chẳng còn cách nào khác tôi đành gọi điện lại nhờ mọi người ở nhà lo cho thằng bé.

Đến tối, mọi công việc vừa xong chị tôi lại điện lên.

"Em làm mẹ mà như thế à, dù thế nào thằng bé cũng là do em dứt ruột đẻ ra. Vậy mà lúc nó cần mẹ nhất thì em chỉ mải lo đám cưới đám xin nhà chồng. Cũng may bệnh viện kịp thời chuyển được máu về, không thì không biết thằng bé sẽ thế nào".

Tiếng chị gái tức giận cứ oang oang như thể mở loa ngoài. Sợ chồng nghe thấy tôi vội vàng chạy ra hành lang nói chuyện.

"Khổ quá, chị với mọi người hiểu cho em với. Em cũng lo lắm chứ, đẻ nó ra lại phải để chị nuôi em đã thấy tội lắm rồi. Nhưng đúng là mấy hôm nay nhà chồng có việc. Em không thể bỏ đấy mà đi được".

Đang thì thụt giải thích với chị gái thì chồng tôi bất ngờ từ đâu lao tới giật phắt điện thoại trên tay vợ.

"Chuyện em vừa nói là thế nào? Đứa út nhà chị Loan là con trai em? Vậy ra trước khi lấy anh, em đã sinh con?"

Câu chuyện của tôi với chị gái anh đều đã nghe cả. Chồng tôi xây xẩm mặt mày tra hỏi, bắt tôi khai toàn bộ sự thật. Cứ nghĩ anh sẽ nổi điên vì tôi giấu anh chuyện có con trước cưới. Vậy song phản ứng của anh lại làm tôi vừa sốc vừa hổ thẹn.

"Trần đời anh chưa thấy người mẹ nào tàn nhẫn, thiếu lương tâm như em. Đẻ con đã chối đẩy cho người khác nuôi, tới lúc con nhập viện cấp cứu vẫn ung dung không về. Em ác quá!"

Tôi giải thích thế nào anh cũng không nghe. Sau hôm ấy chồng liền giữ thái độ lạnh nhạt, không ngủ chung phòng, cũng không ngồi chung mâm với vợ. Thấy bóng dáng tôi là anh đứng dậy tránh mặt.
Thật tình tới giờ tôi cũng không rõ chồng đang suy nghĩ gì. Sao anh không hiểu cho lòng tôi 1 chút. Cũng chỉ vì yêu anh nên tôi mới phải chôn giấu quá khứ như thế. Giờ tôi phải làm sao để chồng thay đổi thái độ với mình?   

Nguồn Tin:
Video và Bài nổi bật