Chàng trai vừa cầm bằng tốt nghiệp loại giỏi thì nhận kết quả ung thư máu đã ra đi: Cuộc đời vô thường, vĩnh biệt lớp trưởng

Lumia Nguyen nguồn bình luận 999
A- A A+
’Theo phác đồ điều trị, để có thể hóa trị, mình cần ít nhất 2 tỷ ’đối đầu’ với cuộc chiến cam go này. ’Căn bệnh nhà giàu’ khiến mình chùn bước, nói với mẹ: ’hay là mình về nhà đi, đến đâu thì đến!’’...
Chàng trai vừa cầm bằng tốt nghiệp loại giỏi thì nhận kết quả ung thư máu đã ra đi: Cuộc đời vô thường, vĩnh biệt lớp trưởng
Danh Hường trong ngày nhận tấm bằng cử nhân loại giỏi

Ngày hôm qua (10/4), chàng trai 23 tuổi Đỗ Danh Hường, cựu sinh viên Đại học Văn hóa Hà Nội, đã trút hơi thở cuối cùng sau thời gian chống chọi với bệnh tật. Sự ra đi của chàng trai trẻ để lại nỗi tiếc thương vô hạn cho người thân, bạn bè, thầy cô giáo và cộng đồng mạng.

Trước đó, vào tháng 12/2020, khi vừa tốt nghiệp khoa Viết văn - Báo chí (Đại học Văn hóa Hà Nội) được 2 tháng, Danh Hường được chẩn đoán mắc ung thư máu thể hiếm khiến những ước mơ và hoài bão buộc phải tạm khép lại, thay vào đó là chuỗi ngày sống trong bệnh viện.

Ngày nhận kết quả bị ung thư, Hường từng tâm sự rằng:

’Mình đã rất sốc và suy sụp.

Mọi thứ đến quá nhanh khiến mình không kịp thích ứng. Mình bật khóc như đứa trẻ con. Chỉ tháng trước thôi, mình còn là một tân cử nhân đầy hoài bão và mộng mơ. Mình ôm nhiều dự định về con đường phía trước. Nhưng, bệnh tật chẳng chừa một ai.

Mẹ mình, bà thực sự đau khổ, còn hơn cả bản thân mình. Bà chỉ biết than trời sao bất công với 2 mẹ con mãi thế, mọi chuyện thật trớ trêu! 53 tuổi gian truân, về già chưa kịp cậy nhờ con trai, bà đã phải vào viện chăm sóc mình. Cũng từ đó, 2 mẹ con đồng hành cùng nhau qua từng bệnh viện’.

Chàng trai trẻ khi đang nằm viện điều trị với một bệnh nhân khác

Được biết, bố mẹ ly hôn khi Hường mới lên 3 tuổi. Hai mẹ con sau đó ôm nhau về quê ngoại, xin bác gái nương tựa. Năm Hường học cấp 2, mẹ mắc bệnh trầm cảm, phải uống thuốc quanh năm.

’Theo phác đồ điều trị, để có thể hóa trị, mình cần ít nhất 2 tỷ ’đối đầu’ với cuộc chiến cam go này. ’Căn bệnh nhà giàu’ khiến mình chùn bước, nói với mẹ: ’hay là mình về nhà đi, đến đâu thì đến!’. Bà đã luôn động viên mình rằng ’mẹ sẽ nghĩ cách, con yên tâm!’.

Mình thực sự không muốn mẹ khổ, không muốn chứng kiến cảnh vào giờ trưa, bà phải chạy vội xuống cổng viện, đưa tờ giấy giới thiệu hiến máu, để chờ ’xin’ máu cho con trai, rồi ăn tạm suất cơm hộp.

Đôi lúc mình tự hỏi, tại sao ung thư đến với mình khi mọi thứ chỉ mới chớm bắt đầu. Nếu bệnh đến vào một thời điểm khác thì có lẽ mình sẽ ít nuối tiếc hơn. Nhưng chuyện đến, mình nghĩ cách tốt nhất là đón nhận. Mình đã bình tĩnh hơn, biết đối mặt và chấp nhận, nhờ những lời động viên của thầy cô, bạn bè và người thân.

Nguồn Tin:
Video và Bài nổi bật